Friday, March 3, 2017
0 nhận xét

Lại 1 tình yêu đồng tính kết thúc vì là cháu đích tôn

LIKE để cổ vũ Tạp chí có thêm động lực viết bài nhé bạn!

Hôm nay chúng tôi chính thức dừng lại sau 3 năm 17 ngày bên nhau. Ngay lúc này, Cần Thơ của tôi mưa nhiều lắm, mưa ngay giờ cậu ấy tan việc về nhà nên lòng tôi giông bão.

Tôi 23 tuổi sinh ra trong một gia đình có mẹ là giáo viên, cha làm công chức đã hưu cùng 2 chị gái hơn tôi gần 10 tuổi. Nhà tôi là nhà thờ ông bà, một năm không ít lần dòng họ tề tựu về. Áp lực lại càng áp lực

Đứa cháu đích tôn come out

Đại học năm 2 tôi come out vì một mối tình vừa đầy 1 tháng.

Đêm ấy, nhà tôi chỉ có nước mắt và nước mắt. Cha sững sờ chờ đêm xuống để rồi mắt sưng húp. Giọng mẹ mếu máo, giàn giụa biến dạng cả gương mặt.

Chị hai im lặng, điếng người chỉ có nước mắt là chuyển động vội vã trên gương mặt. Chị ba ôm tôi vào lòng liên tục hỏi tại sao trong từng tiếng nấc.

Hai anh rễ mắt đỏ hoe ôm tôi vỗ lưng từng cái một. Đến phút cuối của cuộc đời tôi cũng sẽ không thể quên được từng cử chỉ đêm ấy. 

Sáng hôm sau. Gia đình xem tôi như trẻ sinh non, yêu thương và chăm sóc hết lòng, hết khả năng duy chỉ một điều họ không chấp nhận tôi đồng tính.

Cuộc đời tôi sang trang mới - viết bằng mực không màu. Yêu thương của họ làm tôi cảm thấy bản thân tội lỗi, tôi không thể để họ tổn thương vì tôi nợ cả gia đình mình.

Và tôi đã gặp cậu ấy

Tôi sống vì họ, trên những trang cuộc đời không màu như thế cho đến khi gặp cậu ấy. Một người hay nói dối, đặt bạn bè lên trên hết, làm đồng nào nhậu đồng đó, bạn bè cậu ấy lợi dụng từng đồng từng giây từng phút. Rất khó để dung hoà nhưng chúng tôi đã dung hoà được. 

Cậu ấy lui về lo căn trọ nhỏ của hai đứa, tôi đi học. Đơn sơ, bình dị, không tính toán và hết mực chân thành. Cãi nhau chưa bao giờ bỏ đi. Đập phá đồ có nhưng cũng chỉ tôi làm điều đó. Cậu ấy chỉ im lặng thu xếp mọi thứ lung tung tôi vứt trong cơn giận. 

Vậy đấy, chẳng bao giờ cãi nhau được 2 ngày. Rồi những ngày 2 đứa chỉ có vài đồng, không tày nào tìm thêm được chỉ 1 nghìn để đủ 15k đổ xăng. Những ngày chỉ ăn trứng hay cá mồi buổi sáng. Những ngày mà khó khăn mặc khó khăn chúng tôi vẫn cười.

Tôi đã quyết định dừng lại vì gia đình

Thế mà, dừng lại là quyết định của riêng tôi. Vì tôi biết mình không đủ bản lĩnh vượt rào cản gia đình dù rất nhiều lần tôi đã cố gắng vì tôi cũng hiểu hạnh phúc là đấu tranh nhưng ai dám bảo đảm không có mất mát khi đấu tranh, tôi biết cho cậu ấy một mái ấm là điều không thể, tôi biết phí thời gian của một người là tội ác huống chi là phí tình cảm. Sau nhiều ngày, cậu ấy đồng ý. Tôi im lặng. Cậu ấy xoá mọi thức. Tôi chết điếng. Cậu ấy bảo tạm biệt. Tôi rơi nước mắt.

Cậu không bị rào cản gia đình nên tớ trả tự do cho cậu. Cho bản thân cậu và người khác cơ hội. Bình yên và hạnh phúc nhá.

Hôm nay, ta xa nhau là sự thật. Tớ xin được cất cậu cùng yêu thương này, tình cảm này, nghĩa tình này vào tận sâu tâm khảm này.


Nguồn: Tâm sự của 1 bạn trên Gay 18+ Confession
LIKE để cổ vũ Tạp chí có thêm động lực viết bài nhé bạn!

0 nhận xét:

Post a Comment

 
Toggle Footer
Top