Monday, May 16, 2016
0 nhận xét

Liệu đây có phải là tình cảm đơn phương của tôi dành cho cậu bạn ký túc xá?

LIKE để cổ vũ Tạp chí có thêm động lực viết bài nhé bạn!

Chuyện là thế này: Mình ở ký túc xá nên phòng khá là đông, những 6 người lận điều mà mình thắc mắc liên quan đến một cậu bạn ở chung phòng với mình...

Cậu ấy mới chuyển vào được độ 4,5 tháng gì đó...mới đầu vào mua này mua nọ cho quan tâm mình dữ lắm, ngày nào cũng nhắn tin, gọi điện, làm gì đi đâu cậu ấy đều nói với mình, ăn mặc như thế nào cũng hỏi luôn í kiến, thậm chí quần áo bẩn thay ra cậu ấy cũng tự khắc đem đi giặt cho mình...

Ở phòng thì suốt ngày cắn xé nhau như kẻ thù ấy, toàn chửi nhau là chó này chó nọ các kiểu con đà điểu, gần nhau là chẳng được 1 phút giây bình yên nào luôn ( toàn đớp nhau như chó với mèo ). Không thể phủ nhận một điều là cậu ấy sống rất tình cảm và tâm lý, ở bên cạnh không thể nào mà buồn được nên mình luôn cảm thấy vui. Có 1, 2 lần xích mích thành cãi nhau thật...thậm chí cãi nhau to như chưa bao giờ to đến thế, không ai chịu thua ai đến nỗi bọn trong phòng phát hốt.

Xong hôm sau mọi chuyện lại bình thường...cười nói vui vẻ vẫn xỉa xói nhau như mọi hôm và cứ như thế ngày nào cũng như ngày nào. Mình nhớ có lần bọn ở phòng đi chơi hết, tối chả thằng nào về. Xong rồi tối đó cậu ấy lấy lí do là bị bóng đè nên không dám ngủ 1 mình, kéo bằng được mình lên ngủ cùng mới thôi. Ôi mẹ ơi...giường thì là giường đơn bé tí tẹo 2 người ngủ vừa đủ, xoay người cái là i rằng sắp nằm chồng lên nhau.

Ở phòng thì suốt ngày cắn xé nhau như kẻ thù ấy, toàn chửi nhau là chó này chó nọ các kiểu con đà điểu xong mọi thứ lại bình thường đâu ra đấy
Lúc í đầu óc mình nghĩ ngay đến chuyện cậu ấy muốn bể bóng mình... Mới đầu trằn trọc không ngủ nổi, nên cả 2 cứ nói hết chuyện này đến chuyện nọ...xong thiếp đi lúc nào không biết, đến nửa đêm mình tỉnh dậy chỉ thấy cậu ấy ôm mình thật chặt và ngủ say xưa như lợn con no sữa ( hiển nhiên cả đêm không có chuyện gì xảy ra ) mọi thứ đều như cũ....

Nhưng mình nghĩ mãi không ra, đang yên đang lành cách đây gần tháng cậu ấy bắt đầu dửng dưng với mình, ko xử sự như mọi hôm nữa. Giờ giấc đi về cũng thất thường...không nói chuyện với mình, không trêu trọc mình, không mua này mua nọ như mọi khi và chẳng hề quan tâm mình như thường ngày nữa.

Thế là mặc định trong đầu là cậu ấy có người yêu mới bơ mình...nên mình không ngừng trách móc cậu ấy, lúc đó mình cảm thấy rất tồi tệ và bị khủng hoảng tinh thần trầm trọng, nhưng sau khi trấn tĩnh lại mình tự an ủi bản thân bằng cách nghĩ rằng cậu ấy không phải "GAY"nên cách xử sự như thế là điều hiển nhiên. Nhưng sự thực là mình không ngừng nghĩ về cậu ấy...

Mấy ngày sau mình được nghỉ học nên xin nghỉ làm để về quê nghỉ ngơi hơn một tuần liền. Cậu ấy không liên lạc gì và mình cũng chẳng hỏi han gì cậu ấy, mình cảm thấy đã đến lúc phải dứt điểm để mọi thứ khép lại, không còn muốn nghĩ và nhớ về cậu ấy nữa ( không thể phủ nhận rằng lúc đó tinh thần mình rất là bất ổn định ). Mặc nhiên là mình phải quên...quên khi chưa bắt đầu...

Mặc nhiên là mình phải quên...quên khi chưa bắt đầu...
Thế rồi gần ngày xuống trường nghe thằng bạn ở gần nhà cậu ấy nói mình mới biết hết mọi chuyện...
Hoá ra là cậu ấy đang phải tự mình chịu đựng khổ sở trong khi mình không biết cứ trách nhầm cậu ấy...biết hết sự thật mình cũng chẳng chủ động hỏi thăm cậu ấy...vì mình hiểu rất rõ, chuyện gì cậu ấy muốn kể thì tự khắc sẽ kể với mình...

Từ khi biết tất cả mình càng cảm thấy thương cậu ấy nhiều hơn, muốn chạy đến bên và nói với cậu ấy là "Cố lên rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi"

Thế là hôm sau mình cuốn gói xuống trường...hy vọng sẽ gặp cậu ấy, nhưng xuống được 3,4 hôm mà vẫn chẳng thấy cậu ấy mò về phòng, mình đã rất muốn liên lạc cho cậu ấy, muốn nói chuyện với cậu ấy thật là nhiều điều...

Cho đến hôm qua mình mới quyết định sẽ tìm gặp cậu ấy, nhưng thật không ngờ tan học về mở toang cửa phòng đã thấy cậu ấy cười nói vui vẻ chào đón...như kiểu chưa có chuyện gì xảy ra, mình cũng giả vờ như không biết và rồi lại nói chuyện cười đùa với nhau như trước...

Chắc phải khó khăn lắm cậu ấy mới lấy lại được tinh thần, nên mình cũng không muốn đả động và khơi lại làm gì nữa.

Tối đi ngủ cậu ấy nằm giường trên, mình nằm giường dưới, mình biết mỗi khi có chuyện buồn cậu ấy hay khó ngủ nên mình cũng chẳng thể nhắm mắt ngủ nổi...nằm dưới mà cậu ấy ở trên chốc chốc lại xoay người trằn trọc không ngủ được.

Đến tầm 1h hơn trong khi mà thằng em ở phòng, vẫn đang dán mắt vào cái màn hình điện thoại để cày phim. Thì cậu ấy cứ thản nhiên leo xuống giường mình, mình giả vờ nhắm mắt. Chắc cậu ấy nghĩ mình ngủ say nên không đánh thức, mà chỉ đẩy người nhè nhẹ sang một bên rồi đặt gối xuống nằm ngủ cạnh mình....




Chắc cậu ấy nghĩ mình ngủ say nên không đánh thức, mà chỉ đẩy người nhè nhẹ sang một bên rồi đặt gối xuống nằm ngủ cạnh mình....
Mình hiểu cảm giác hiện tại của cậu ấy, chẳng biết phải an ủi như thế nào. Mặc kệ thằng em đang ngồi xem phim và mấy cái con người đang khò khò say giấc đó, mình quay người sang và ôm cậu ấy ngủ như kiểu phòng không có ai...

Cho đến sáng mình dậy, bảo cậu ấy xoay người vào giữa ngủ cho thoải mái, cậu ấy mới hỏi lại là "Không ngủ nữa à" mình trả lời là" Chuẩn bị đi học bây giờ ấy"... cậu ấy nhìn cười 1 cái lại lăn ra ngủ tiếp, mình đắp chăn cho rồi ra khỏi giường để chuẩn bị đi học cho kịp giờ...

Đến trưa về cậu ấy vẫn nằm đấy, chưa khi nào thấy cậu ấy ngủ nhiều như thế, mình ngồi lên giường mệt quá lôi gối ra đặt ngay lên lưng cậu ấy xong lăn ra ngủ cùng kệ cho mấy ánh mắt dò xét bên cạnh.Lát sau mấy thằng rủ nhau đi ăn, mình kêu mệt nên không đi cùng trong khi đã mua sẵn thức ăn để nấu. Mọi người vừa đi mình lay lay cậu ấy dậy hỏi ăn cơm không để nấu. Cậu ấy dậy uể oải vừa cười vừa ngáp...Phòng 6 mạng mà bữa cơm chỉ có 2 người...



Phòng 6 mạng mà bữa cơm chỉ có 2 người...

Cảm giác ấm áp và hạnh phúc là những gì hiện hữu trong mình lúc này...

Mình biết khi con người ta tụt dốc sẽ cần ai đó bên cạnh để không cảm thấy cô đơn và lạc lõng...

Hẳn phải đáng sợ lắm mới hành sự như vậy, nên lúc này mình không thể bỏ mặc cậu ấy được...

Mình biết, mình hoàn toàn yêu cậu ấy...yêu bằng cả con tim và sự chân thành...

Mình muốn mãi như thế này, là người mà cậu ấy tìm đến mỗi khi có chuyện gì đó sảy đến...

Không biết tương lai sẽ như thế nào...mình cũng chẳng thể biết được chỉ hy vọng có thể bắt đầu bằng một khởi đầu mới...

Vì là người trong cuộc, nên mình không thể biết chính xác, nên nhờ cả nhà tư vấn hộ tớ 1 vài điều dưới này với ạ.

1. Liệu cậu ấy là thẳng hay cong mọi người nhỉ ? Cậu ấy có yêu tớ như tớ đã yêu cậu ấy không nhỉ ?

2. Theo các bạn thì tớ có nên thổ lộ tình cảm của tớ với cậu ấy không ạ?? Đây là điều mà tớ rất phân vân...không biết phải làm như thế nào cả. Nãy trong nhà tắm thấy thằng cu em ở phòng nói nhỏ với chúng nó thế này: "Tối qua thức xem phim em thấy anh ‪#‎M‬ với anh ‪#‎Ng‬ ôm nhau ngủ rõ tình cảm "Kiểu này có khác zì là comeout với chúng nó đâu".Ở ký túc xá, mỗi người 1 giường đơn bé tí tẹo.
Không biết 2 thằng con trai ôm nhau ngủ chung 1 giường như thế mọi người trong phòng sẽ nghĩ thế nào nhỉ??

4. Xin chân thành cảm ơn các bạn ạ

Nguồn: boyvietnam.net / và Gay 18+ Confession
LIKE để cổ vũ Tạp chí có thêm động lực viết bài nhé bạn!

0 nhận xét:

Post a Comment

 
Toggle Footer
Top